By Tử Vi Chân Cơ| 20:05 03/08/2024|
Bài Viết Sưu Tầm

Những Cái Lầm Khôn Dại Của Ông Phan Kế Toại

Thiên Lương

Mới rồi được tin ông Phan Kế Toại qua đời, tôi nhớ lại năm Ất Dậu (1945) có người nhờ tôi coi dùm lá số tuổi Nhâm Thìn sinh ngày 5 tháng giêng giờ Mão. Lúc khách đứng lên ra về có cho biết lá số của ông Khâm sai Phan Kế Toại.


Lá số Tử Vi - Ông Phan Kế Toại

Nhìn vào cung Mệnh thấy đóng ở Hợi có Thiên Cơ, tôi liên tưởng tới nhà học giả Phạm Quỳnh cũng tuổi Nhâm Thìn cũng Mệnh lập ở Hợi có Thiên Lương, tức là cùng vị trí của lớp người bị thiệt thòi mà phải hy sinh.

Sao thủ Mệnh Cơ cũng như Lương đều là Âm Mộc, cái khác nhau là Lương nhân hậu mà Cơ thì tính toán khôn khéo hơn của bộ Cơ Nguyệt Đồng Lương.

Tôi xin thú thực, lòng tôi luôn luôn vẫn dành một mối cảm tình nồng hậu cho nhà học giả với bộ Tả Hữu, Khoa, Hồng, Khôi là cái tài năng xuất chúng thiên phú, và cũng vì số mà Thượng Chi tiên sinh bị lụy cùng với Lộc Tồn, Hóa Lộc trong nghịch cảnh, Hà sát mưu đồ, Thiên Không lơ lửng xung chiếu. Thật là bụt nhà không thiêng. Long Đức im lặng chắp tay ngồi đó (vị trí thiệt thòi mà phải tu, coi Quyền Lộc là của Phù Vân), mấy ai là người biết đến để tự khép mình đi trúng đường lối của kiếp nhân sinh ở cảnh éo le nan giải.

Trái với họ Phạm, Thân Mệnh đều ở trong thế Hợi Mão Mùi, ông Phan Kế Toại được nhờ Thân ở Tị là cái vị trí của người khôn vặt của tuổi Nhâm Thìn tức là ông biết từ bỏ chức vị Khâm sai, nhưng cái vụng tính của ông (Thiên Cơ hãm) đã làm hại quyền lợi quốc gia nói chung và danh dự ông nói riêng là ông nhượng bước không sáng suốt (Thái Âm đắc Thiên Hỉ ngộ Kiếp Sát, Thái Dương đắc Đào Hoa ngộ Hình) nghĩa là ông thần hồn nát thần xác, quá nhát sợ trước một phong trào không phân biệt đâu là chính nghĩa.


Ông Phan Kế Toại

Theo cụ Trần Trọng Kim viết trong "Một cơn gió bụi": "Giá ở Bắc bộ có một ông Khâm sai cương quyết biết việc tổ chức có thể mau chóng thành đạt hơn, nhưng ông Phan Kế Toại là người làm việc trong thời Pháp thuộc chỉ biết thừa hành mệnh lệnh, chứ về đường chính trị thì không thông thạo và tính lại nhát, ông sợ hãi và chán nản chỉ nói chuyện xin từ chức".

Còn theo dư luận của một số người biết rõ thời cuộc hồi ấy nói: Ông Phan Kế Toại là người không nhất định, ban đầu thì hứa nhiều lần, nếu Nhật bại trận thì ông nhường chính quyền cho người quốc gia, nhưng sau vì con ông là Phan Kế Bảo làm nội ứng thuyết phục ông, bí mật đưa ông vào làng Mọc (Hà Đông) chiều ngày 18 - 8 - 1945 để tránh mặt, dinh Khâm sai (Bắc bộ phủ) bỏ ngỏ.

Trông vào Mệnh, Thân ông, nòng cốt là Thái Âm, dù đắc Thiên Hỉ vẫn bị Kiếp Sát xâm phạm, tức là ông không đúng như cụ Trần Trọng Kim đã viết là ông quá nhát sợ vì Hình Sát cho đến Đồng Cự ở Mùi cũng đủ nghĩa cái tình cách thất thường và dễ nhầm lẫn (trường hợp này có Tuần có nghĩa là đã có sự giảm mức độ đến 30%). Còn nói gì đến Thiên Cơ (hãm) sự vụng tính của ông đưa thân thế thành bại liệt, quốc dân không tín nhiệm (Bệnh). Ông biết cởi cái giây oan nghiệp Hà Sát cho cái kiếp sống của ông bằng sự từ bỏ cái bả Hồng Lộc. Tiếc rằng ông có biết đâu chỉ một năm sau đại vận của ông đã chuyển đến Thìn cung, cái thế chính nghĩa Quốc Gia (Thái Tuế) sẽ xuất hiện với Liêm Trinh, Thiên Phủ là cái vinh dự của người được liệt vào hàng Kinh bang tế thế đắc cách cả Tả, Phù, Khoa, Quyền, Lộc, đại tiểu trùng phùng, thì ông đã lỡ bỏ mất rồi.

Còn người đồng hội đồng thuyền với ông Phan Kế Toại là nhà học giả Phạm Quỳnh tự tin ở tài năng (Tả Hữu) và lòng nhân hậu của mình (Thiên Lương) hóa ra cũng bất tín nhiệm (Bệnh) bằng một dư luận kết án không được tốt đẹp, đành rằng Tiên sinh cũng khá sáng suốt (Nhật Nguyệt ở Mùi đắc Tuần, trường hợp này cũng chỉ là 30%) Tiên sinh vẫn bị Không kia không cản nổi lòng Tiên sinh thì làm sao cản nổi Hà Sát thi hành sứ mạng. Vậy phải kể là ông Phan Kế Toại được nhờ cái Thân (hành động) gỡ rối cho ông khiến ông đi trúng con đường của vị trí Long Đức của Mệnh.

Ngày nay hai ông Phan Kế Toại và Phạm Quỳnh đều đã khuất bóng, tôi chỉ xin nêu ra cái lẽ biết ai là dại biết ai khôn. Đường đời ai chẳng muốn thẳng bước trên chỗ phẳng phiu mát mẻ, có ai là muốn chui luồn bụi rậm, nhưng cuộc thế nhân sinh ta không thể không có lúc phải chui vài bụi rậm cho đỡ nắng rát mặt mà không nên quá tự ái cứ dảo cẳng trên con đường rộng mà cây cao bóng mát không còn.

Phải chăng số là Kim địa bàn chỉ cho người đời biết hướng mà đi.


Nguồn: KHHB - Số 74C2

Phản hồi từ học viên

5

(Dựa trên đánh giá ngày hôm nay)


Đã sao chép!!!
Khóa Học Tử Vi Chân Cơ
Hotline: 083-790-1987
Khóa Học Tử Vi Chân Cơ Chat FB với chúng tôi
Khóa Học Tử Vi Chân Cơ