Tử Vi Tiểu Xảo
Thiên Lương
Năm 1947 là năm đất nước có nhiều chuyện nhiễu nhương làm cho dân tình điêu đứng. Tôi là một người có thể gọi là vô gia cư, nhà cửa bị phá hoại vì lệnh tiêu thổ kháng chiến, đến định cư tại một làng (B,V) cùng một số người trong hoàn cảnh lánh nạn chiến tranh.
Công việc hàng ngày như giống nhau, nghĩ là không có ngày chủ nhật. Buổi sáng dậy xếp dọn đồ đạc sẵn vào mấy cái bị, ăn cơm mau chóng, nghe ngóng tin Tây đánh đến gần là chạy, đến xế chiều mới yên chí. Ăn xong ngồi họp với mấy người bạn tản cư tán gẫu hết chuyện này sang chuyện khác.
Năm ấy tôi 38 tuổi, học Tử Vi được 10 năm, ngồi đâu cũng ham nói chuyện lý số, coi bộ ta đây là một cây...Thế rồi một buổi chiều, một ông bạn lối xóm cùng tuổi thấy nói tôi biết Tử Vi mới sang chơi, xem giùm cho số phận tuổi Canh Tuất sinh ngày 6, tháng 6, giờ Mão.
Mệnh đóng tại Thìn có Thiên Cơ, Thiên Lương, Tuế Phá, Thiên Hư, Hỏa Tinh. Quan Lộc ở Thân - Vô Chính Diệu có Thiên Mã, Lộc Tồn, Khốc, Khách, Địa Không, cung Tài có Thiên Đồng, Thái Âm, Hóa Kị, Linh Tinh. Tuy lúc này đầy lòng tự mãn sự học số vì xã giao, tôi nhún nhường đặt vấn đề, nếu 2 câu đầu mà không trúng thì thôi xin vô phép không dám nói tiếp.
Ông bạn trước mặt tỏ ra rất hân hoan được người chỉ đường đi nước bước cho mình.
Câu trước nhất tôi hỏi: Bác có bị cháy nhà lần nào chưa? (vì thấy Cơ Lương thủ Mệnh bị Hỏa Tinh).
Ông bạn trả lời: thưa chưa có.
Tôi tấn công liền, nếu không cháy nhà bị máy bay ném bom (Thiên Mã, Hỏa Tinh) mà bác sống được nhờ có người mắt lé ngồi trong hầm núp với bác (Thái Âm, Hóa Kị, Hóa Khoa, Linh Tinh). Ông bạn tôi nẩy người lên, hay tay chấp lạy vái lên vái xuống, miệng nói có, có trúng quá. Ông kể đầu đuôi, năm 1945 Mỹ đánh Nhật ở Đông Dương, nhà ông bị máy bay Mỹ ném bom trúng tiêu tùng, các hầm núp xung quanh sập nát, mọi người chết hết. Chỉ còn cái hầm của ông là còn và trong hầm lúc đó người em họ mắt lé ngồi bên ông, ông tấm tắc khen ngợi cho tôi là Thánh sống, năn nỉ xem hộ có thời vận làm ăn gì không, vì tôi đã có hẹn trước là chỉ coi vài ba câu thôi.
Thấy ông hỏi thời vận để làm ăn, tôi tính năm đó ông 38 tuổi, ở đại vận cung Mùi (33-43) Vô Chính Diệu, tuổi Canh Tuất có Triệt ở Ngọ Mùi, Thiên Không ở Mão, Tuần ở Dần, Hợi, tức là vận Vô Chính Diệu có Triệt ở chính cung Thiên Phủ ở Hợi gặp Thiên Không, Thiên Tướng ở Mão gặp Tuần, tôi cất cao giọng hạ một câu đến nay nhiều lúc nghĩ đến vẫn thấy mặt đỏ tía tai, mắc cỡ, vận bác có gì đâu mà nguy hại. Vô Chính Diệu đắc Tam Không, cứ làm ăn tiến tới đừng ngại. Ông bạn đứng ngay dậy nói: "Tôi mất hết cơ nghiệp, vợ chết, con chết, tấm thân lang bạt cầu bơ cầu bất 4 năm nay, hiện giờ tiền hết gạo không, không biết lấy gì mà sống".
Bao nhiêu lời nói đó như một gáo nước lạnh đổ xối vào lòng tự cao của tôi với câu "máy bay dội bom vì có người mắt lé mà thoát chết", cáo lỗi đứng lên ra về và nhất định từ biệt Tử Vi, từ đó không coi số cho ai và cũng không thèm nói chuyện Tử Vi với ai.
Đến nay, xin thưa, thật những trò tiểu xảo nhiều khi rất sáng chói nhưng không căn bản nguyên tắc nắm vững, khác nào căn nhà làm trên bãi sình lầy dễ sụp đổ.
Nguồn: KHHB - Xuân Ất Mão (1975)
Phản hồi từ học viên
5
(Dựa trên đánh giá ngày hôm nay)